Hôm em đi quanh đời ta vàng úa
Đứng bên này gặm nỗi nhớ riêng mang
Mặc gió chướng xoay vần tim rời rã
Nhịp bàn chân mòn mỏi đếm ngày sang
Bóng nguyệt vàng trải dài đêm hoang lạnh
Vùng thiên thai nghe nhớ một làn môi
Ngày chia tay trời đem mưa ngang lối
Để bây giờ bao sương khói vòng quanh
Âm ba cũ đi, về trong cô quạnh
Phá đời ta để rớt tuổi bình yên
Những rét buốt của ngày đông tê cóng
Đã xây thành nhốt nỗi nhớ ngang tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét