Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

BUỒN!





Năm nào chưa vẫy tay chào
Người xa xưa cũ vẫn cao gối đầu
Vẫn muôn đêm gặm mối sầu
Vẫn bờ môi đó in sâu trong hồn
Vẫn từng đêm lặng giọt tuôn
Vẫn vòng tay đó cuốn hồn ta hư

Muôn trùng đêm tự ru sầu
Lòng ta đã bỏ sắc màu sân si


                ***



Rong rêu vây kín vườn yêu
Nhà xưa ngói phủ tiêu điều từ lâu
Bước đi ngàn dặm mưa ngâu
Cây cầu ô thước mất màu thần tiên
Tình giờ chẳng phải của riêng
Con tim lữ thứ u phiền nặng mang
Vườn yêu biến mất dần dần
Người yêu giờ cũng phai tàn hư hao
Chữ tình vừa chực đổ nhào
Khi người đánh trống giương cờ tàn mơ
Nhân gian nhuộm sắc so đo
Thế tình chìm khuất bên bờ nhân sinh
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét