Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Vần thơ cho ngày quá khứ



Con phố cũ vẫn nằm nghe nỗi nhớ

Vẫn lặng thầm cố giữ dấu chân xưa

Lời hứa ai còn lại những âm thừa

Của một buổi chiều chia tay vội vã



Con phố vẫn hứng mưa đời rời rã

Đong đếm ngày rơi rớt tuổi xuân xanh

Gót giày nghiêng trên thềm bậc thời gian

Mầm thất vọng đang cuối mùa mọc nhánh



Vùng mây xám trôi trong chiều đông lạnh

Bước chân người ngày đó đã xa xôi

Nỗi đợi chờ mài mòn mảnh tim côi

Dù vẫn biết đã chia đôi dòng chảy…

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

Những vần lục bát

Thuyền xuôi cũng đã lâu rồi
Ước mơ nào cũng xa rời duyên tơ
Cố nhân mộng lỡ viễn mơ
Thiên thai lỡ một chuyến đò yêu thương
Lầu vàng lỡ bước hài cong
Phòng hương lỡ nhịp hồng son nguyệt cầm
Đêm xuân lỡ tiếng tri âm
Vòng tay lỡ phách phù trầm giấc hương
……
Trăm năm còn nỗi vấn vương…

Những vần lục bát

Chữ quên học chẳng dễ dàng
Vì đời đã lỡ in hằn dấu đau
Thời gian mài vết nứt sâu
Lâu thành biển nhớ níu nhau chìm dần
Về qua thánh thiện phai vàng
Nghe hồn cỏ mộng úa tàn khóc than
Muộn màng bóng nhạt trăng tan
Vòng xoay vừa chạm lối hoàng hôn buông
Chữ quên vay mượn lộng ngôn
Đâu hay khối nhớ mài mòn chưa xong…

Những vần thơ cho quá khứ

Tháng năm về kéo hạ vàng rực lửa
Đốt tương lai đốt hoài bão thành tro
Đời bỗng hẹp, dòng thời gian vơi nửa
Yêu thương người phút chốc chợt nhạt khô

 
Tuổi thanh xuân lưu đày trong bão tố
Buổi lạc nhau buông rớt cả ước mơ
Mầm thất vọng ta gieo đầy trên lối
Tiếp nối ngày nhặt trái đắng lạnh trơ 


Tìm lại nhau nghe tiếng lòng rơi vỡ
Trong mắt nhìn tràn đủ bụi thời gian
Hồn ký ức lăn qua ngày đá sỏi
Chưa đủ làm mềm chín trái gian nan