Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Dấu xưa





Sương rơi lấp dấu hẹn hò
Người xa khuất nẻo lửng lờ tiếng thưa
Tình sâu thôi cũng thành thừa
Tiếng lòng như đã đong sầu đầy tim
Người đi mang hết tự tình
Lối về tôi nặng bước mình cô đơn


Nhịp tim lỗi nhịp sai đường
Muôn trùng ngăn cách ngàn phương mịt mờ
Tôi nay trên lối đợi chờ
Nghe lòng mình khóc trên bờ phân ly
  
Mai sau đứng cuối nhịp cầu
Nhớ rằng ta cũng đậm màu dây tơ
Ngày xuân cùng dệt phím thơ
Yêu thương giăng phủ vườn mơ một thời

Bây giờ thơ phủ bụi rơi…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét