Đời vạn sầu nên chứa đầy bể khổ
Mãi loanh quanh khối mộng - thực nhân gian
Trong tiếng cười thấp thoáng
bóng si sân
Trong cuộc vui nhúm nhen mùi lố nhố
Còn bao bước chân theo đời vội vã
Để đêm về trong hiu quạnh mình ta
Đếm tuổi mình bay theo tờ lịch rớt
Sợ tình nhạt dần
trong ánh mắt nhau
Dòng thời gian mài mòn mộng ước
Chân đã chồn theo dấu tình lăn
Tim rời rã buông rồi tiếng khóc
Lánh tình đời, trốn nợ thế nhân!
Hãy ngủ yên những hờn giận cũ
Toan tính gì, tuổi chẳng còn Xuân
Nợ phong ba lui bờ lượng thứ
Chốn tình trần, cõi tạm phù du!
...Và một đêm ta thấy mình là
gió
Lửng lờ trôi trên
mấy mảnh tình
riêng
Gió lang thang trên từng bến đỗ
Chợt thấy đêm về đang cúi xuống đời nghiêng!
Gió lang thang trên từng bến đỗ
Chợt thấy đêm về đang cúi xuống đời nghiêng!
Đêm phiêu lãng trời buồn thả gió
Trả lờiXóaĐưa mây về che mảnh đời riêng
Vầng trăng ngủ gối dòng sông nhỏ
Dấu con thuyền chao đảo tình nghiêng…
Bóng xuân tình nghiêng dốc chênh vênh
Trả lờiXóaĐêm nguyệt tận ôm lòng vàng võ
Mái chèo khua tìm vầng trăng vỡ
Gió đưa hồn về nẻo lênh đênh