Ta – lữ khách trong muôn trùng cuộc thế
Quán trọ luân hồi đuổi bắt phù du
Vạn lỗi lầm bậc trăm năm dâu bể
Nặng bàn tay sân hận dưới bờ mê
Vòng luân chuyển vây quanh tràn mắt lệ
Nẻo phù trầm sóng dậy đỉnh sơn khê
Giọt nắng hồng không soi đủ thiên thai
Mạch ham muốn sói mòn từng lối rẽ
Chợt một hôm bước chân ngày nắng xế
Gặp chứ thương sót lại bến u mê
Đóa hồng tâm bừng nở giữa phôi pha
Xin thả hết những đua chen trần thế
Chốn thị phi ngả nghiêng lời ước thệ
Sợi được thua trói chặt khối tâm mê
Một lần thôi – dừng lại bước chân nhau
Nghe ngày xuống trên dốc đời quạnh quẽ