Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Lục bát tình yêu



biển xanh hôn mịn cát bờ
phi lao ôm hận bây giờ còn reo
người đi mắt mỏi mòn nheo
giữa lòng phố thị truông đèo rộng thênh
nhà tranh vách đất cửa phênh 
một chai một dĩa một mênh mông buồn

********




Thế là biết đến muôn năm
Cho dù hơi thở thôi nằm trong tim
Cho dù núi lấp, đồi chìm
Cho dù nhật nguyệt im lìm thiên thu
Cho dù trái đất âm u
Cho dù tận thế mịt mù phù vân
Cho dù hóa kiếp mấy tầng
Cho dù mấy bậc thiên đàng chuyển luân
Cho dù cõi giới thân phân
Còn người là biết vẫn cần tình yêu….!

*********


Chén vơi uống trọn câu thề
Chén đầy uống cả đường về mất nhau
Một mình nâng chén tiêu sầu
Uống cho những bóng bên cầu sông ngân...
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét