Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

đêm nhớ

Thôi đã hết nợ duyên trần thế
Cuộc trăm năm thoáng nhẹ cơn mơ
Quãng đời mấy  nỗi tình hờ
Bể dâu một trận vỡ bờ tan hoang

Đêm ngập đáy nhớ thương vạt nắng
Ánh  nguyệt vàng khuyết lặng tàn hơi
Người xa khuất nẻo mù khơi
Mình tôi một bóng bên đời…mà đau

Vòng tay trống níu ngày yêu dấu
Khóc cười nào biết đủ cho nhau
Tiếng đêm rót ngập lòng sầu
Nghe vùng ký ức nát nhàu tiếc thương

nhớ anh...(49 ngày và mãi mãi...)

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Một cõi buồn tênh...

Duyên gặp duyên trong sóng đời chìm nổi
Như  vở tuồng cười khóc phận rêu phong
Duyên đã dứt nhưng lòng còn vương nợ
Màn khép rồi từ đây lệ mặn môi

Anh đứng lại đêm giao thừa mãi mãi
Một mình em, lặng bước một mình em
Ngày tiếp nối nghe đời không tồn tại
Chơi vơi lòng trong nỗi nhớ cuồng say

Em vẫn  bước theo dòng đời tiếp nối
Cõi buồn tênh thân phận mệt nhoài đau
Góc trống không nghe lòng mình tự hỏi
Khoảng trời nào tôi tìm lại tình tôi…


Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Rồi cũng là hư không

Chân đã mỏi
gối đã chùn
Thì thôi cũng đã đến cùng núi sông
Đôi tay trơ
đếm ngày buồn
Hồn ta lịm chết bên đường tình nhau
Tay chờ tay
tóc nghiêng màu
Mưa đời vây kín khối sầu trong tim
Tay run run
vai ngóng tìm
Muộn màng duyên đã dần chìm ước mơ
Lỏng bàn tay
rơi nỗi chờ
Bay theo gió núi tan cờ nhân sinh