Thôi đã hết nợ duyên trần thế
Cuộc trăm năm thoáng nhẹ cơn mơ
Quãng đời mấy nỗi tình
hờ
Bể dâu một trận vỡ bờ tan hoang
Đêm ngập đáy nhớ thương vạt nắng
Ánh nguyệt vàng khuyết
lặng tàn hơi
Người xa khuất nẻo mù khơi
Mình tôi một bóng bên đời…mà đau
Vòng tay trống níu ngày yêu dấu
Khóc cười nào biết đủ cho nhau
Tiếng đêm rót ngập lòng sầu
Nghe vùng ký ức nát nhàu tiếc thương
nhớ anh...(49 ngày và mãi mãi...)
nhớ anh...(49 ngày và mãi mãi...)