Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Bỗng dưng







Bỗng dưng trời đất trở mình
Nắng xuân ngày cũ vô tình pha phôi
Lặng nghe ngày tháng vừa trôi
Chừng như loáng thoáng bờ môi ngày nào
Quàng xiên muôn nẻo đường tơ
Bước chân lạc lối cõi mơ ban đầu
Tháng năm chở gió thu sầu
Bên đời còn đọng sắc màu dư âm
Mười năm thương nhớ phù trầm
Mười năm tình nhớ xoay vần thời gian
Một hôm lòng nhuốm ngỡ ngàng
Mắt thu đã vướng vết hằn thời gian
Mong thu bớt rụng lá vàng
Tóc xưa chưa nhạt phai tàn rụng rơi

Mười năm trôi chậm bên đời
Chìm trong đáy cốc bờ môi một thời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét