Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Dĩ vãng






Gọi mời dĩ vãng đong đầy lên thơ
Nhớ thương rơi xuống cơn mơ
Về qua những nẻo ngây thơ một thời
Người xưa khuất bóng mù khơi
Còn ta riêng một góc đời tiếc thương

Hồng xưa trơ gốc bên vườn
Lối xưa xác lá còn vương bụi hồng

Trường xưa – mơ ước còn nồng
Bờ xưa – nét ngọc chưa sầu vương mi
Gió xưa – em thả hương rơi
Đường xưa – em bước buông lơi tóc cài
Chiều xưa – vai sát bờ vai


Chiều nay – Thu trải sương rơi vào hồn
Sóng ngâm tự khúc tình buồn
Biển xưa bờ cát chưa mòn dấu chân



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét