Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013
Chốn cũ
Một chiều trở lại, khách ngẩn ngơ
Lối xưa nhà cũ đã không còn
Bao năm xa xách bờ thương nhớ
Chân người lãng tử vẫn bơ vơ
Bến vắng, đò chiều – Một giấc mơ
Không gian nay đã đổi thay nhiều
Trách chi ai đó quên duyên nợ
Nguyệt lão già rồi lỏng dây tơ
Tóc xanh rơi rớt bậc thời gian
Hồng môi thưở ấy đã phai tàn
Muộn màng quay bước về chốn cũ
Tiếc mình vương vãi mộng ngày xuân.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét