Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Ngày dần trôi









Chiếc lá vàng hình như còn luyến tiếc
Bịn rịn trên cành chưa muốn rời xa
Tuổi đời ta tan trong chiều nắng xế
Vừa trôi qua trên từng phiến ngọc ngà


Cuộc đời ta như muôn nghìn hạt cát
Trôi lạc loài theo cơn gió nhân sinh
Vang trong đêm câu sám hối vô tình
Vừa rơi xuống mảnh hồn đầy băng giá


Vòng tạo hóa xoay tròn theo số phận
Bàn tay người lần từng chuỗi sân si
Rồi một hôm đường về chốn mây ngàn
Bừng giấc mộng giữa sông trần ngọt đắng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét