Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Ngả sầu đêm trăng



Buồn tôi chảy như trăng tràn trên sóng
Sóng xô bờ như giọt mặn chát môi
Ngày đông về mây buông gần ngang lối
Sương giá xây bờ vây buốt lạnh niềm đau
Vầng trăng ngày đó giờ vỡ mất còn đâu…
Chữ tình vụng viết chạm thành ngăn cách
Mộng đá vàng đã là câu biển hát
Qua mỗi thu tàn trong khoảng trống đời nhau
Lời xin lỗi em đành bôi mất dấu
Trả về tim anh những vết xướt hằn sâu
Kỷ niệm xưa, sau vẫn run rẩy lòng sầu
Ở phương đó em có khóc đền tình cũ…
Bước tìm nhau chưa mòn lòng lữ thứ
Trong bóng đông buồn tôi vẫn đợi…người ơi…
Tiếng gọi nhau rơi theo tình xa vời vợi
Biết đã muộn màng nhưng sầu vẫn ngập mắt sâu…