Đời như đã tơ lòng bao nỗi
Bước chân mòn lối cũ vàng phai
Đâu đây rớt nụ tình si
Tìm trong cõi nhớ một thời có nhau
Hồn thơ vọng
xuyên qua dĩ vãng
Ghé bên thềm gõ cửa mùa sang
Lục tung mấy mảnh tình tàn
Ôm khan một bóng ăn năn cuối mùa
Đem ngày tháng trải bờ tịnh độ
Trách người từ kỷ niệm về qua
Hồn lăn xuống đỉnh tình xưa
Chìm vào
sông đắng còn chừa đời ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét