Trên lối dốc hoàng hôn phong kín
Gió vô tình rớt sợi tóc xưa
Nghe nhịp đập tràn hương lưu luyến
Ru lại từng mùa cũ đã qua
Ta nhắm mắt mơ về một thuở
Đã trượt dài theo dấu thời gian
Vẽ lên từng vết hằn thương nhớ
Những mảng màu nhân thế hợp tan
Đời đã dẫn vùng mơ xa lắm
Dâu biển trần gói trọn phù du
Theo dòng chảy nợ – vay chìm đắm
Hoang mang lòng chất nặng hao hư
Đã đủ chưa con thuyền vận mệnh
Biết có còn tiếp nối vòng xoay
Tình trần đã rã rời từng phiến
Rơi âm thầm đâu đó nào hay
Tôi vẫn đứng bên này lối dốc
Trả lờiXóaHứng thời gian để nghe tiếng tàn phai
Mùa như đã chẳng bao giờ trở lại
Bước chân người cũng mờ mịt chân mây
Nhịp nhân sinh chưa mài mòn dấu ái
Hương chia ly vẫn lặng lẽ quanh đây
Cho dẫu góc tình trần nhiều thay đổi
Thì người ơi…nhung nhớ vẫn chưa tàn…
Mùa dĩ vãng đang về gõ cửa
Trả lờiXóaGió ru tình mấy thuở vòng quanh
Xôn xao nỗi nhớ chưa đành
Rời xa bến đợi dâng tràn mi cay
Ôm tiếc nuối theo ngày trôi mãi
Nhấn chìm hồn tận đáy sông thương
Còn đâu tuổi mộng vấn vương
Ngày xưa đã mất trên đường phân ly
Lời thôi đã pha màu ngăn cách
Đủ xa chưa để khóc cho nhau
Bước trên cuối dốc tình sầu
Còn gì để nhớ cho nhàu lòng đau
Sợi luyến ái ngày xưa buộc lỏng
Gió vô tình đã cuốn tình bay
Ta giờ đếm bước tình gầy
Mài mòn mong ước những ngày có nhau….
Ta đứng lại cuối đường mộng ước
Trả lờiXóaHạt ăn năn vừa mọc một hoa
Mượn câu tịnh độ giao hoà
Sợ lòng vụng tưởng nhạt nhoà tâm an…
Lối em về nghiêng sầu một thuở
Trả lờiXóaRơi tóc thề buộc lỡ tình ai
Con tim dại lăn dài dốc nợ
Trượt cuộc tình tan vỡ u hoài…
…
Chiều xa vắng mây đời gọi nắng
Vay lòng người ngỡ bóng hoàng hôn
Để phai sắc buồn dâng vắng lặng
Lối dốc xưa lạc gió trăng hờn…
Tình bão tố mưa đời vơi hạt
Giọt long lanh mắt lệ rã rời
Lời yêu nhỏ gió chiều ru hát
Dốc hoàng hôn lác đác mùa rơi
Trên lối nhớ thương vay lở dở
Người xa người ta lỡ xa ta
Đồi xưa vắng tay buồn quạnh quẻ
Đưa cuộc tình chôn nẻo thi ca…
Trả lờiXóaChân nhịp bước dốc mòn tình nhớ
Tìm dấu hài trên cỏ ngày mơ
Tim tình cờ vấp nụ hôn cũ
Nằm bên thềm ký ức bơ vơ
Mây rũ xuống bên chiều lộng gió
Bóng người từ dĩ vãng về qua
Nắng cuối ngày nghe chừng rơi vỡ
Dưới bước mòn rời rã đường tơ
Môi mắt ấy chôn sâu nhịp thở
Ngọn lửa tình vương vãi tàn tro
Tìm một chút góc đời im vắng
Vớt hạt lòng rớt giữa dòng mơ