Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

ghen...



Có một đêm ta nhớ mình đã khóc
Giọt lệ tan vỡ nhiều mảnh hờn ghen
Trái tim đau trăm vết cứa muộn phiền
Hồn tê tái run rẩy từng nhịp thở


Có một đêm vết thương lòng hé mở
Đường ngờ nghi đang chắn lối tình nhau
Chạm vào đêm những ngón tìm vết dấu
Rót cạn lòng để soi mắt hồ thu


Và từng đêm ta âm thầm phủ dụ
Có gì đâu, chỉ là gió vờn quanh
Có gì đâu, vài mưa bụi long lanh
Hờ hững đọng ngực xuân thì lơi lả


Dòng ảo tưởng trôi dài trăm điều lạ
Mối nghi ngờ ẩn hiện loạn nhịp tim
Tưởng tượng thôi mà nghe hồn chết lịm
Có lẽ nào…ta  ghen quá…trời ơi….!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét