Khơi chi nữa đống tro tàn quá khứ
Lâu lắm rồi, sương đã phủ lạnh căm
Nhớ chi để vướng chân người lữ
thứ
Cho lệ buồn tôi lần nữa lại tuôn
Đã nhiều đêm tôi tự tình với sóng
Vắt cạn lòng theo sóng biển giá băng
Mơ mộng ảo gởi hồn theo ngàn sóng
Để có nhau dù chẳng biết nơi đâu…
Tình dĩ vãng bờ biển còn in dấu
Bóng cố nhân trải suốt nẻo đường dài
Nắng Phương Mai đợi chờ, người
có thấu
Người đâu rồi…đường lang bạt mòn chưa….
Mùa trăng cũ sao giờ nghe xa quá
Biển bờ khuya buồn lẻ bóng nghiêng rơi
Giọt lệ châu lâu dần thành sỏi đá
Lăn vào tim đau buốt đến châu thân…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét