Quãng đời sau kéo sầu tiếp nối
Ngày xa người, buồn cũng vậy thôi
Mong chi nữa…ừ thì cười nói
Màn khép rồi…nước mắt mặn môi
Đêm từng đêm góp sầu lên gối
Đến vô cùng mềm rũ nhớ thương
Mà đâu nỗi giữa đời vời vợi
Lối đi về vẫn bước lẻ loi
Biết về đâu con thuyền định mệnh
Ngày khép dần mộng cũng chênh
vênh
Tuổi giăng mây phủ đời hiu quạnh
Sóng vỗ bờ một cõi buồn tênh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét