Duyên gặp duyên trong sóng đời chìm nổi
Như vở tuồng cười
khóc phận rêu phong
Duyên đã dứt nhưng lòng còn vương nợ
Màn khép rồi từ đây lệ mặn môi
Anh đứng lại đêm giao thừa mãi mãi
Một mình em, lặng bước một mình em
Ngày tiếp nối nghe đời không tồn tại
Chơi vơi lòng trong nỗi nhớ cuồng say
Em vẫn bước theo dòng
đời tiếp nối
Cõi buồn tênh thân phận mệt nhoài đau
Góc trống không nghe lòng mình tự hỏi
Khoảng trời nào tôi tìm lại tình tôi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét