Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

niềm tin chợt mất...





…Và em biết khúc tự tình bao thuở
Sẽ ngân dài theo nhịp điệu thời gian
Biết lấy gì để cố chôn niềm nhớ
Mưa bão lòng trời đất cũng tan hoang

Chẳng thể nào tìm quên trong men đắng
Nên anh ơi…lệ cứ mãi viền mi
Với đôi tay để gom chút ngang tàng
Về trang điểm cho năm dài trống vắng

Buổi chiều nay em cũng nghe biển hát
Lời tình trần từ ngày tháng thân quen
Chỉ nhiêu đó đủ làm hồn đi lạc
Về đường quên cũng còn mỗi mình em…
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét