Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Vần thơ cho ngày quá khứ



Con phố cũ vẫn nằm nghe nỗi nhớ

Vẫn lặng thầm cố giữ dấu chân xưa

Lời hứa ai còn lại những âm thừa

Của một buổi chiều chia tay vội vã



Con phố vẫn hứng mưa đời rời rã

Đong đếm ngày rơi rớt tuổi xuân xanh

Gót giày nghiêng trên thềm bậc thời gian

Mầm thất vọng đang cuối mùa mọc nhánh



Vùng mây xám trôi trong chiều đông lạnh

Bước chân người ngày đó đã xa xôi

Nỗi đợi chờ mài mòn mảnh tim côi

Dù vẫn biết đã chia đôi dòng chảy…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét